Nhà đẻ lên thăm con gái ở cữ mà mẹ chồng đuổi khéo: Gặp người lạ cháu lại khóc

Baoanh Nguyen nguồn bình luận 999
A- A A+
Vốn là đứa sống biết điều, em luôn nghĩ sẽ chẳng bao giờ ép chồng phải . Vậy mà không ngờ chuyện đấy lại xảy ra nhưng thực sự em chẳng còn biết phải cư xử sao cho phải nữa. Đành lên đây nhờ mọi người góp ý xem sao.
Nhà đẻ lên thăm con gái ở cữ mà mẹ chồng đuổi khéo: Gặp người lạ cháu lại khóc
Ảnh minh họa

Vợ chồng em mới về ở với nhau được chừng 2 năm và đang có 1 bé mới hơn tháng. Cuộc sống hôn nhân ban đầu khá thoải mái, chưa giàu sang gì nhưng mọi thứ cũng tạm ổn.

Thế mà trong phút chốc hạnh phúc ấy vỡ tan tành. Nguồn cơn cho tất cả mọi chuyện đó đều từ mẹ chồng mà ra. Mẹ chồng em là người trưởng giả, luôn tỏ vẻ trên cơ so với người khác.

Còn nhớ ngày xưa khi về ra mắt, em đã bị bà bĩu môi chê bai thẳng mặt. Cưới nhau rồi cứ ngỡ mẹ chồng dần sẽ chấp nhận mình, nào ngờ, bà vẫn tính nào tật nấy.

Lúc nào cũng tỏ vẻ ta đây lắm tiền nhiều của rồi khinh thường em là ‘con nhà quê ngu dốt’. Nhiều lần, em ức đến mức cãi nhau với chồng, đòi ra ở riêng thì anh bảo: ‘Thôi, chịu khó nhịn mẹ 1 tí. Tính bà như thế rồi sao bỏ được’.

Thế mà không ngờ, cái 1 tí đó lại kéo dài cả năm liền vì em có thai. Mang bầu rồi em chẳng thể nào ra ở riêng vì chồng đi công tác suốt không có ai chăm nom. Chưa kể, bố mẹ chồng vì chuyện em mang bầu cũng chăm chút con dâu hơn trước.

Những tưởng có cháu rồi thì mọi thứ sẽ yên bình hơn, nào ngờ cái điệu bộ khinh khỉnh kia vẫn không thể nào thay đổi. Nó chỉ chuyển từ người này sang người khác mà thôi.

Và lần này, người phải chịu đựng điều đó lại chính là bố mẹ đẻ em. Sau khi sinh con, em bảo chồng về quê đón ông bà lên chơi với cháu, tiện ăn đầy tháng luôn. Bố mẹ em dù không chức tước hay giàu có gì nhưng đồ gì sạch, tốt, ngon nhất, ông bà đều đùm hết lại mang lên cho con, cho cháu.

Ấy thế mà thấy bóng bố mẹ ngoài cổng, em bế con ngoài phòng khách chạy ra đón thì mẹ chồng đã hét lên: ‘Bế con vào ngay. Ngoài này hôi hám, bẩn thỉu lắm’. Em nghe mà sững người luôn.

Bố mẹ đẻ em vừa đến, bà nói thế là định ám chỉ cái gì. Em chưa kịp cất lời hỏi thì mẹ chồng quay ra nhìn bố mẹ đẻ bảo thẳng: ‘Cháu nó gặp người lạ hay khóc, dỗ mệt lắm. Ông bà thông cảm nhé’.

Nhìn nụ cười của bố mẹ tắt ngấm, cánh tay vừa đưa lên đã phải hạ xuống mà em xót xa vô cùng. Bố mẹ em mang ít quà quê vào nhà, nhìn cháu từ xa chứ chẳng dám sờ hay bế vì sợ mẹ chồng không ưng, ngồi chút rồi họ xin phép ra về khi còn chưa kịp ăn uống gì.

Em nhìn bố mẹ mà ứa nước mắt, uất ức cho thái độ đuổi người của mẹ chồng. Không chịu được nữa, nhất là khi nói ra chuyện đó mà chồng vẫn im lặng không tiếp lời. Em mở cửa xuống nhà gọi với bố mẹ đẻ đang xách túi định đi về.

‘Bố mẹ chờ tí. Con bế cháu về thăm họ hàng luôn’.

Chồng em giật tay kéo vợ lại quát: ‘Em làm cái gì đấy. Mẹ không cho phép đâu’. Thế là em cũng nói thẳng luôn: ‘Em về nhà đẻ chỉ cần thông báo, lâu rồi không về, giờ về thì có làm sao. Con khóc đã có ông bà đỡ đần’.

Mẹ chồng nghe vậy quát loạn cả nhà. Bố mẹ đẻ ngại nhà chồng nên cứ khuyên can mãi nhưng em vẫn khăng khăng: ‘Phải đưa nó về để cháu biết ông bà ngoại là ai chứ không lại nghĩ là người lạ’.

Em nói xong xách đồ đi thẳng, mẹ chồng tức cứng họng gửi tin nhắn mắng chửi liên tục. Mấy hôm nay chồng cứ í ới mãi nói về xin lỗi mẹ đi mà em chẳng thấy mình sai chỗ nào. 

Ảnh minh họa. Nguồn Internet. 

Nguồn Tin:
Video và Bài nổi bật