Thương thằng bé bám váy mẹ trong ngày cưới, chồng tôi bảo: Về với bố đi con

Baoanh Nguyen nguồn bình luận 999
A- A A+
Đời tôi lỡ dở chỉ vì đang đi học mà yêu nhầm tên sở khanh, đã có vợ con ở quê nhưng vẫn đi đò đưa con gái nhẹ dạ cả tin. Ngay khi biết tôi có thai, hắn ném cho 1 cục tiền bảo phá rồi quất ngựa truy phong.
Thương thằng bé bám váy mẹ trong ngày cưới, chồng tôi bảo: Về với bố đi con
Ảnh minh họa

Dù có ra sao, tôi vẫn quyết tâm giữ đứa con trong bụng và cố gắng làm xong khóa luận tốt nghiệp. Phải đến lúc con tròn 1 tuổi, tôi mới đủ dũng cảm để mang cháu về ngoại thú nhận mọi chuyện.

Bố mẹ biết tin sốc lên sốc xuống không thể ngờ được con gái lên thành phố học mà thành ra ‘chửa hoang’. Cũng may, họ vẫn dang tay đón nhận 2 mẹ con không trách cứ nửa lời. Bố mẹ còn bảo: ‘Con để cu Tít ở nhà cho ông bà nuôi mà yên tâm đi làm. Vừa mới ra trường phải đi làm kiếm tiền nuôi thằng bé chứ’.

Con trai, tuy không có bố nhưng sống rất tình cảm. Thằng bé luôn quan tâm đến mẹ, ngoan ngoãn, nghe lời ông bà. Kể từ sau cú vấp ngã đó, đã 5 năm trôi qua nhưng tôi vẫn đóng kín trái tim, không muốn yêu thêm ai nữa.

Nhưng sự chân thành của Quân đã chinh phục tôi. 2 bên gia đình rất ủng hộ chuyện này. Thấy con gái đi bước nữa, mẹ bảo:

‘Để thằng bé lại mẹ nuôi cho. Con cứ về nhà chồng cho thoải mái. Thằng Quân dù nó đã 1 lần đò nhưng dẫu sao vẫn chưa có con cái. 2 vợ chồng mới cưới không nên bị ảnh hưởng nhiều’.

Quân cũng chia sẻ với tôi rằng dù anh rất thương yêu 2 mẹ con nhưng thời điểm mới này sẽ chưa đưa con về nhà chồng sống cùng được. Bởi vì cả 2 chúng tôi vẫn sống chung với bố mẹ anh.

‘Thôi cưới xong khoảng vài tháng, sắp xếp cuộc sống ổn thỏa rồi anh sẽ tính đón con về. Mẹ anh cũng mê tín nên thôi chiều theo ý bà đã em ạ’.

Thấy chồng nói thế, tôi dù buồn nhưng cũng chẳng biết làm thế nào. Thuyền theo lái, gái theo chồng, giờ chấp nhận cưới anh rồi thì đành phải làm theo ý người ta.

Trước ngày cưới, tôi ôm con trai vào lòng ngậm ngùi: ‘Con ở nhà với ông bà ngoại phải ngoan nghen. Chờ vài tháng nữa rồi bố mẹ thu xếp đón con sang nhé’.

Con rất hiểu chuyện nên đồng ý. Ngày tái hôn, dẫu đã thỏa thuận trước như thế nhưng thằng bé cứ ôm rịt lấy mẹ không chịu buông, nhưng sau cũng bị bà ngoại giữ lại để mẹ theo xe hoa về nhà chồng mới. Cứ tưởng mọi chuyện sắp xếp xong xuôi đâu vào đấy. Nào ngờ, lúc tối sắp đi ngủ, mẹ đẻ bỗng gọi điện sang giọng khẩn cấp:

‘Mẹ không định phiền 2 đứa nhưng mà thằng Tít nó biến mất từ lúc làm đám bên nhà trai về. Bố mẹ chạy khắp xóm mà vẫn không thấy đâu. Con xem nó có đi được chỗ nào không chứ giờ mẹ lo quá. Cực chẳng đã đành phải bảo con không sau mày lại trách mẹ’.

Tôi nghe mẹ nói mà cuống cuồng mặc vội cái áo rồi chạy ra khỏi nhà gào tên con. Cứ nghĩ đến khoảnh khắc thằng bé níu lấy váy mình mà thương ứa nước mắt. Chồng biết chuyện cũng chạy vội cùng vợ.

Ra đến đầu ngõ, tôi bất ngờ nghe tiếng trẻ con khóc thút thít trong bụi cây. Hóa ra, thằng bé không muốn về ngoại nên nhân lúc bà không để ý đã lén chui vào đây rồi ngủ quên mất. Lúc tỉnh dậ‌y th‌ì trời đã tối mà sợ chẳng dám chui ra.

Nhìn thấy con bình an, tôi òa khóc trong tức tưởi. Đáng nhẽ ra tôi không nên bỏ con lại như thế. Thằng bé mà có mệnh hệ gì chắc tôi không sống nổi. Chồng tôi thấy 2 mẹ con đang ôm nhau khóc, anh vội bảo:

‘Em đưa con vào nhà tắm rửa đi, bụi bẩn hết cả rồi’.

Tối ấy, mặc cho mặt mẹ chồng khó đăm đăm, anh vẫn để con ngủ lại trên giường tân hôn. Thấy chồng đối xử với con riêng như vậy, tôi thấy ấm áp, hạnh phúc lạ thường. Dẫu biết sau này chặng đường hôn nhân có khó khăn, gập ghềnh thế nào, tôi chắc rằng anh đã lựa chọn mẹ con tôi không chút lưỡng lự.

Ảnh minh họa. Nguồn Internet 

Nguồn Tin:
Video và Bài nổi bật