Gọi mãi chồng không được em đành vác bụng bầu đi đẻ 1 mình, đã thế mẹ chồng còn bảo: Đẻ con gái thì cuốn xéo

Sky Nguyen nguồn bình luận 999
A- A A+
Cứ ngỡ bà sẽ đến viện với em ngay ai ngờ mẹ chồng gọi điện bảo: “Đẻ con gái thì cuốn xéo luôn đi“. Em đau, quá là đau luôn.
Gọi mãi chồng không được em đành vác bụng bầu đi đẻ 1 mình, đã thế mẹ chồng còn bảo: Đẻ con gái thì cuốn xéo
Ảnh minh họa

Ngày em đưa anh về ra mắt cả nhà em phản đối, chị gái em đã nói luôn:

- Nhìn nó chỉ được cái đẹp mã với cái miệng dẻo quẹo đánh lừa người khác thôi em ơi chứ lấy nó về mày khổ một đời.

- Sao chị lại nói thế?

- Mày còn dại lắm em à. Mày nghĩ mà xem, đàn ông con trai gì về nhà bạn gái chơi mà toàn ngồi cắm đầu vào điện thoại chẳng mó tay việc gì. Ngồi đợi tới lúc có cơm dọn sẵn người ta gọi thì ngồi ăn. Sau này về mày có phục vụ nó cả đời được không?

- Đấy là về nhà mình lạ, anh ấy ngại nên thế.

- Ôi chỉ có mình mày nghĩ vậy thôi em. Nó ở nhà được nuông chiều quen rồi. Rồi cả cái tính gia trưởng của nó nữa. Mày không thấy nó khăng khăng bắt mày thay váy khác khi đi với nó đấy à. Nghỉ sớm không khổ 1 đời em ơi.

Mặc chị can ngăn em vẫn quyết cưới vì em thấy anh hợp với em, chiều chuộng em. Mỗi hôm về nhà em bị chị soi thế thôi. Can không được bố mẹ em cho cưới nhưng gần ngày cưới suýt chút nữa bố mẹ em cũng cho giải tán vì thông gia quá ghê gớm, chẳng coi bố mẹ em ra gì. Bố mẹ em xin 7 tráp, bà gạt đi luôn:

- Xin gì mà xin lắm thế, ông bà bán con à?

- Đất có lề quê có thói, quê tôi đều thế cả.

- Nhưng quê tôi không thế, đi 3 tráp thôi.

Bố em nổi điên bỏ vào trong làm em phải quỳ xuống xin bố quay ra. Vì em mà bố mẹ phải chịu nhận lễ ăn hỏi có 3 tráp, việc chưa từng có trong họ nhà em. 2 lần như thế nhưng em vẫn không sáng mắt ra vẫn cố gắng cưới bằng được chồng em các chị ạ.

Ngay đêm tân hôn chồng em đã bỏ mặc vợ để đi bia bọt với bạn suốt đêm. Lúc đó em bầu được 1 tháng chưa ai biết ngoài em và chồng. 2 ngày sau có lẽ là chồng đã nói với mẹ chồng nên bà gọi em vào buồng bảo:

- Xác định về làm dâu nhà này là phải đẻ con trai. Thế nên nếu cô không muốn đẻ nhiều thì khi biết bầu con gái thì xác định là bỏ luôn đi. Tôi cũng nói luôn là tôi không thích nhà nhiều trẻ con đâu, đau đầu lắm.

- Con...

Em choáng váng thực sự các chị ạ. Nằm mơ em cũng không thể tin đó là những lời nói của mẹ chồng em - một giáo viên về hưu. Ngày nào em cũng cầu trời khấn phật cho em bầu con trai. Nhưng không muốn mất con nên em đã cố trì hoãn chồng với mẹ chồng tới khi cái thai 5 tháng em mới hỏi bác sĩ là trai hay gái. Và rồi ngày nhận cái tin em bầu con gái mà chồng em đã bỏ nhà đi chơi nguyên tuần mới về, còn mẹ chồng thì chửi: "Vì cô mà con tôi mới bỏ đi như thế". Bà ép em bỏ nhưng em cầu xin bà:

- Mẹ ơi con con trong bụng đã lớn rồi, xin mẹ cho cháu được chào đời, không tội cháu lắm.

- Cô muốn đẻ ra thì tự nuôi, tự chăm.

Em cũng xác định không nhờ vả được bà, chỉ cần em giữ được con thôi nhưng em vẫn hi vọng khi em sinh con vì máu mủ ruột già mà bà sẽ nghĩ lại. Chồng em sau khi bỏ đi 1 tuần thì về, em cố gắng bằng giọng mềm mỏng để thuyết phục chồng hãy yêu thương con vì con nào cũng là máu mủ của mình. Anh có vẻ cũng xuôi xuôi em mừng lắm.

Nhưng đâu có ngờ anh ta cố tình để em vui hòng che giấu chuyện anh ngoại tình. Mãi lúc gần sinh em mới phát hiện ra chồng có bồ nhưng cũng chỉ biết ngậm bồ hòn làm ngọt thôi. Bầu bí vất vả em chẳng được tẩm bổ thứ gì nhưng em vẫn cố gắng đi làm dành tiền đi đẻ. Bố em vì giận thông gia nên không cho mẹ em đến thăm em, ông bà chỉ gọi điện hỏi em nhưng em giấu hết bảo mọi thứ đều tốt.

Ngày em trở dạ mới kinh khủng các chị ạ. Em đau bụng lúc 9 giờ tối nhưng chồng không có nhà. Gọi điện thế nào anh cũng không nghe máy, em không dám đập cửa gọi mẹ chồng vì đêm hôm nghĩ bà già cả cũng chẳng làm gì được. Em lò dò cố bò ra ngoài bắt taxi tự đi. Trước khi lên xe thì gặp chị hàng xóm đi tập thể dục về nên em dặn chị ấy mai sang nói lại với mẹ chồng em. Chị ấy thương quá lên xe đưa em tới viện luôn.

Ảnh minh họa - nguồn internet

May quá em mẹ tròn con vuông mà chỉ có mỗi chị hàng xóm bên cạnh. Trên đường vào viện em cũng có nhắn cho mẹ em. Sáng hôm sau em bảo chị ấy về sớm nhắn cho mẹ chồng biết. Cứ ngỡ bà sẽ đến viện với em ngay ai ngờ mẹ chồng gọi điện bảo: "Đẻ con gái thì cuốn xéo luôn đi". Em đau, quá là đau luôn. Chồng gọi thì thuê bao. Thực sự em nghĩ quẩn chán vô cùng tận em đã ôm con trốn viện các chị ạ. Em đã bảo anh lái taxi đi ra phía bờ sông, đang trên đường đi thì mẹ em gọi điện:

- Con đi đâu, mẹ đến viện thì người ta bảo con trốn. Con ở đâu hả con...

- Con chán lắm rồi mẹ ơi, con không thiết sống nữa.

Em tắt máy luôn. Có lẽ đã đoán ra phần nào vấn đề nên anh lái taxi khi đó đã động viên em bình tĩnh, hãy nghĩ tới đứa con nhỏ. Rồi anh bảo em gọi lại cho mẹ. Cuối cùng mẹ cũng gặp được em, lúc ấy mẹ mới biết em khổ thế nào. Mẹ bảo:

- Về với mẹ, mẹ nuôi cả con cả cháu rồi làm lại cuộc đời. Cái nhà ấy không bao giờ bước chân tới nữa. Sống như họ thì quả báo chẳng bao giờ có con có cháu đâu.

Em ôm lấy mẹ rồi òa khóc nức nở:

- Con xin lỗi, là con ngu dại không nghe lời bố mẹ. Con thật sự xin lỗi.

- Về với mẹ, bố rồi sẽ nguôi giận thôi. Hỗ dữ không ăn thịt con, mày lấy chồng 1 ngày bố mày mất ngủ 1 ngày vì biết trước sẽ chẳng sung sướng gì rồi.

Em đã gửi đơn ly hôn rồi, từ ngày ra viện em cũng không quay về đó ngày nào nữa. Giờ có con và có bố mẹ rồi, em sẽ sống vì những người thân yêu của em. Chỉ là em thấy có lỗi có tội với bố mẹ, vì em mà họ phải khổ tâm. Nhưng nghĩ quay lại cái địa ngục đó là em rùng mình không dám quay đầu các chị à.

Nguồn Tin:
Video và Bài nổi bật