Nghèo đến mức chỉ còn 1 cái ghế, em ngồi học là anh phải đứng nhìn: Nhịn ăn để nuôi nhau

Sky Nguyen nguồn bình luận 999
A- A A+
Mùa dịch, biết bao người than thở về hoàn cảnh khó khăn, biết bao mảnh đời rơi vào túng quẫn. Nhưng chúng ta có thực sự bi đát không, có tận cùng của nghèo khổ không?
Nghèo đến mức chỉ còn 1 cái ghế, em ngồi học là anh phải đứng nhìn: Nhịn ăn để nuôi nhau
Anh em Nguyễn Quốc Lên trong căn nhà nhỏ (Ảnh: Tuổi Trẻ)

Xem Video: Cậu học trò nghèo hiếu học giữa núi rừng Tây Bắc 

//

Nếu câu trả lời là không, nếu bản thân còn chỗ dựa thì hãy cảm thấy may mắn và biết ơn cuộc đời, bởi câu chuyện sau đây sẽ khiến bạn phải trăn trở và suy ngẫm.

Nhìn căn nhà đơn sơ cũ nát, ai cũng biết chủ nhân của nó hẳn rất nghèo, nhưng bi kịch hơn cả nghèo - chính là nỗi đau mất mát! Và trường hợp Nguyễn Quốc Lên (học sinh lớp 12C1 Trường THPT Nguyễn Trường Tộ, huyện Đức Cơ, tỉnh Gia Lai) đã  rơi vào thảm cảnh như thế.

Ngày Lên học lớp 6, em trai tròn 6 tuổi, mẹ đột ngột ra đi, để lại 3 cha con bơ vơ. Em cùng cha nén nỗi đau chăm lo cho đứa em nhỏ. Tưởng nỗi đau như thế đã là quá lớn với cậu trò nhỏ thì đến tháng 10-2019, 5 năm sau ngày mẹ mất, cha lại ra đi do tai nạn giao thông.

Cuộc sống từ đó thiếu hơi ấm cha mẹ, chỉ còn hai anh em nương tựa vào nhau. Phải tự lao động để tồn tại thật khó khăn với hai anh em, nhất là khi Lên còn bận rộn chuẩn bị cho kỳ thi THPT.

Ông bà nội và các bác ở gần nhưng đều có hoàn cảnh khó khăn, nhất là ông bà em phải thường xuyên đi bệnh viện chữa bệnh.

Cuộc sống vẫn chủ yếu do hai anh em tự xoay xở. Buổi sáng đi học, buổi chiều hai anh em lại vào rẫy làm việc đến tối mịt mới về, lại tự nấu ăn, dọn dẹp nhà cửa rồi động viên nhau học hành.

Bữa cơm của hai anh em đạm bạc với cơm trắng, đĩa rau luộc kiếm ngoài nương và chén nước mắm. Bữa sáng thường phải nhịn đói đến trường, nhường phần cơm lại cho bữa trưa và tối.

Căn nhà tồi tàn chẳng còn gì đáng giá (Ảnh: Hanoi24h.net)

Căn nhà của hai em, chỉ vỏn vẹn chừng 20m2, làm bằng những tấm ván ghép lại và lợp bằng tôn. Ngồi trong nhà có thể thấy cả bốn góc trời. Mùa mưa trong nhà không còn chỗ nào khô, trừ nơi đặt giường ngủ.

Nhà không có gì giá trị ngoài chiếc giường và chiếc tivi được cha Lên mua cách đây gần chục năm. Thậm chí, hai anh em không có đủ ghế để ngồi học. Em ngồi thì anh đứng và ngược lại. Góc học tập của hai anh em được đặt ngay bên cạnh bàn thờ cha mẹ.

Gần đây, thời tiết không thuận lợi, cà phê chết hết, hai anh em phải đào bỏ đi, định khi nào có tiền sẽ mua cây điều trồng. Đã mấy tháng nay hai anh em không vào rẫy vì không có việc gì để làm. Lên đi xin việc làm thêm, nhưng cũng không ai thuê.

Chi phí cho việc học trở thành gánh nặng lớn với hai anh em Lên. Là anh trai lớn, có lúc Lên đã nghĩ đến việc thôi học, tập trung lo cho em, nhưng may mắn Lên không phải chia tay sách vở khi hai anh em có được sự quan tâm giúp đỡ của anh em bà con và thầy cô, bạn bè ở trường.

Lên dặn lòng cố gắng kiên trì với con chữ (Ảnh: Hanoi24h.net)

Theo đó, Trường THPT Nguyễn Trường Tộ hỗ trợ tiền sinh hoạt được 1,4 triệu đồng mỗi tháng, đồng thời miễn giảm các khoản đóng góp. Tình cảm của mọi người giúp Lên có thêm động lực, nhưng nhìn về tương lai, em vẫn không khỏi bất an.

Những đêm trời mưa lớn, hai anh em nằm ôm nhau khóc trong nỗi nhớ cha mẹ, nỗi cô đơn và sợ hãi.  Khi được hỏi về ước mơ, đôi mắt rưng rưng, Lên bảo: Mong ước lớn nhất của Lên là hoàn thành chương trình lớp 12, thi đậu tốt nghiệp THPT, sau đó sẽ đi làm để nuôi em và giúp em đi học.

Lên nói sẽ quyết tâm học thật tốt để không phụ lòng bạn bè, thầy cô và những người thân đã giúp đỡ gia đình mình.

Thương và nể hai anh em quá, dù khó khăn và thiếu thốn rất nhiều nhưng có một điều mà hai đứa trẻ vẫn giữ được cho mình: đó chính là tình cảm gia đình – luôn ấm áp và giàu có. Bên cạnh đó, nghị lực sống của hai em khiến người lớn phải cúi đầu cảm phục.

Có lẽ, chẳng ai lý giải được tại sao số phận của một người lại có thể bất hạnh đến như thế. Nghèo đã khố nhưng không cha mẹ còn khổ gấp trăm. Đằng này, cậu bé Lên còn chưa tròn 1‌8 tuổ‌i, đã phải một mình gồng gánh nuôi em.

Thầy cô trong trường luôn giúp đỡ và tạo điều kiện cho em (Ảnh từ trường THPT Nguyễn Trường Tộ)

Trong căn nhà đơn sơ, tồi tàn và có thể sập bất cứ lúc nào luôn tồn tạo những ám ảnh và sợ hãi – những cơn giật mình khi thời tiết nổi dông, những đêm mưa lạnh ôm nhau mà khóc và những đêm tối trời nhớ mẹ nhớ cha đau đến quặn lòng.

Vậy mà các em, vẫn biết bảo bọc và chăm sóc nhau qua ngày, vẫn cố gắng động viên nhau học tập, ráng bám đuôi với từng con chữ. Các em tuy ở vùng cao, điều kiện khó khăn nhưng đã ý thức được chân lý giản đơn: có kiến thức sẽ giúp thay đổi cuộc đời.

Nhưng ông trời thật lắm bất công, bao đứa trẻ thành phố được bảo bọc lại mải mê ham chơi trong khi những cậu bé quê chỉ muốn được đến trường cũng là điều xa xỉ.

Nghẹn đắng và chua chát! Hình ảnh anh trai chở em trên chiếc xe đạp cũ kỹ sáng đi học chiều đi làm. Hình ảnh em ngồi học còn anh phải đứng nhìn. Hình ảnh cả hai đứa trẻ nhịn ăn sáng để dành cho bữa tối. Hình ảnh hai đứa trẻ ôm nhau khóc trong màn đêm... chính là tận cùng của cuộc sống.

Cứ nhìn vào hình ảnh như thế, xin hãy cảm thấy bản thân mình còn may mắn giữa cuộc đời, còn kiếm được miếng ăn và còn sức lao động, còn gia đình người thân ở bên đã là điều hạnh phúc nhất thế gian.

Sau cùng, mong lắm hai anh em sẽ được các nhà hảo tâm giúp đỡ bởi các em xứng đáng có một cuộc sống tốt đẹp hơn! Và hãy tin rằng, nghèo khó cũng là một loại động lực, giúp các em trưởng thành và bản lĩnh trong tương lai.

Nguồn Tin:
Video và Bài nổi bật